ngày 23 tháng 10 năm 2014
Một ngày dài đã hết. ukm cũng không có gì đặc biệt vẫn như mọi ngày thôi chỉ khác nay dùng blog để viết lại những gì đã đi qua cuộc đời mình.
Thức dạy vào lúc sáng sớm cũng không nhớ rõ mấy giờ chắc tầm 5 hay 6h gì đấy mắt đang còn típ ^^
chạy ra ban công thưởng thức cái buổi sáng của mùa thu Hà Nội. Nó nhẹ nhàng gió lạnh lạnh đang hướng mắt về phía xa xa ngửi cái mùi gọi là buổi sáng chợt cơn gió đưa cái mùi đặc trưng nhất của thu Hà Nội mùi hoa sữa nó nồng nàn thơm ngai ngái. Nó đứng ban công ngắm nhìn hà nội sao đẹp quá từ ban công có thể nhìn thấy rất nhiều thứ vì là tầng 5 mà.Nó ngắm nhìn tòa nhà Landmark 72 xa xa có nhiều ngôi nhà cao tầng tiếng người bán xôi những người mang đồ ra chợ bán. Thu hà nội nó cũng đã trải qua nhiều sao lần này nó mới thấy khác khác so với ở quê nó cũng đã 4 năm rồi nó không về quê trải qua mùa thu ở quê. mùa thu ở quê theo trí nhớ của nó là một không gian yên tĩnh nhẹ nhàng vào buổi sáng thì nhiều người đi chợ chủ yếu là các bà các cô tiếng xì xầm trao đổi mua bán rồi tiếng gà gáy tiếng chim hót xen lẫn vào. rồi vào mỗi buổi chiều ở quê nó hay ra hồ sen nó gọi là cái hồ của nó vì chiều nào nó cũng lên ngắm hoàng hôn ở đó không phải ai cũng biết cái hồ ở quê nó rất đẹp ai cũng phải nói thế nhưng ít ai ra ngắm hoàng hôn ở hồ vì còn bận rộn với cuộc sống thường ngày và nhất là mùa thu vì mùa thu mặt trời mới in trên hồ đúng cái hướng từ núi ra cùng vs mùi hương thoang thoảng của hoa sen. loài hoa nó thích nhất thơm nhẹ nhàng man mát của gió quê. lúc nó còn học c3 ngày nào nó cũng lên hồ sen để ngắm hoàng hôn nhưng vào mùa thu thì nó thích nhất bởi vì thế. đẹp theo cái cảm nhận riêng của nó. 1 thằng nhóc đứng nhìn về cái gì đấy lớn lao. Nó thường nói chiều nào cũng đi chơi vs người yêu thực ra là hồ sen ấy. các chị nó thì bảo nó hâm tốn thời gian và cấm nó đi bảo đi làm gì ở nhà học bài tốt hơn nhưng nó vẫn thích ra đấy đơn giản vì ở đấy chứa tất cả những tâm sự của 1 thằng nhóc như nó. hehe. thôi lại lan man quá. nó đừng ngoài ban công ngắm nhìn hà nội chuẩn bị xô bồ rồi đi vào cuộn chăn ngủ tiếp.9h mới có tiết học. lúc ngủ dạy thì cũng đã 11h sinh viên mà nghỉ học cũng bình thường thôi nhưng có cái gì đấy nó cảm giác là lạ thôi kệ đi ăn cơm. cơm xong về đi học hài học cái môn học được chia nhóm.nhóm nó làm mãi không xong gần đến lúc về may mà cũng xong về phòng cái phòng trọ của nó nhìn xung quanh rồi đi nấu cơm ăn cơm xon tắm rửa cũng hết 1 ngày tối cặm cụi ngồi lướt haivl đọc báo linh tinh. cái ngày của sinh viên quanh đi quẩn lại cũng chỉ có thế. nhưng giờ có cái gì đấy nó thích đổi mới ak mà không muốn trở vế ngày xưa cái ngày nó mới bước chân lên hà nội còn sợ đi oto vì mỗi lấn đi oto là say xe(giờ thì không thế nữa ) ngày mới lên nó tự hứa sẽ học hành chăm chỉ đi làm thêm giờ thì haizz càng nghĩ càng thấy mệt. thay đổi thì cũng từ từ giờ nó muốn trở vế ngày xưa về cái ngày mà đi học đúng giờ không bao giờ bỏ học đi ngủ cũng đúng giờ nữa chứ. thức dạy vào lúc sáng sớm tiếng gà gáy ở quê làm cho nó dạy hay ở đây không có tiếng gà gáy nên nó không dạy sớm được nhỉ. không không được nó đã tự nhủ vs bản thân khá nhiều lần thôi thì cố gắng trở về ngày đó 1 chút thì mới có cảm giác yêu cuộc sống hơn. Thay đổi đó là thứ nó cần phải làm bây giờ trước tiên là phải dạy sớm đã.
Dạy sớm những gì cần làm mà nó phải làm bây giờ. cũng 10h rồi ra ngồi ngắm buổi tối như mọi khi nó vẫn làm ngắm cái gọi là buổi tối hà nội có điều hôm nay hà nội chuyển thu gió lạnh tràn về mùi hoa sữa nồng nàn lại làm nó nhớ cái hồ sen của nó. im lặng hụt hẫng cảm giác nhớ nhớ gia đình nhớ cái ngày xưa ấy. sự im lặng được hiển thị hoàn toàn trong mắt nó nó im lặng ngắm hà nội đêm.
No comments:
Post a Comment